Fiction

Music Video

Hồi lớp 12, khi đang nghe một bản nhạc không lời, thì một thước phim ngắn (có thể gọi là một music video) chạy qua đầu mình. Chưa có điều kiện làm MV nên vội lưu lại đoạn phim bằng những ghi chép rời rạc.

Tuổi mười tám
Chàng và nàng sánh bước dưới hàng cây, bên chiếc xe đạp
Nàng hỏi: “Con đường này sẽ dẫn đến đâu?”
Giọng chàng nhẹ như hơi thở: “Con đường này sẽ là vô tận, nếu tình yêu vẫn nở hai bên đường”

 

Nụ cười của nàng đẹp hơn cả những bông hoa vàng đang rơi xuống
Ánh mắt chàng sáng hơn những tia nắng đang nhảy múa

Mười năm sau…
Chàng và nàng đã đi làm và đi học ở phương xa
Họ luôn hẹn nhau dắt xe đạp sóng đôi trên con đường cũ vào ngày kỉ niệm mỗi năm
Khuôn mặt nàng thấp thoáng nếp nhăn
Làn da chàng sậm màu nắng

Hai mươi năm sau…
Trên con đường tình yêu màu vàng
Chàng và nàng vẫn bước đi

Năm mươi năm sau…
Hoa vàng vẫn đổ
Trên con đường ấy
Có hai cụ già
Một nụ cười đẹp hơn mưa hoa
Một ánh mắt đẹp hơn nắng tỏa
Bước chân họ chậm hơn và ngắn lại
Một người thì thầm:
“Nếu chúng ta bước chậm lại
Con đường sẽ dài thêm
Phải không?
Người còn lại gật đầu:
“Con đường này không có điểm cuối”

Mười năm bay mãi
Cuốn theo mưa hoa
Cuốn theo nắng nhạt
Lá xanh đã chuyển vàng
Đậu xuống trên mộ non

Một mái đầu bạc nghiêng nghiêng
Màu mắt hay màu tà dương thẫm đỏ
Xe đạp một mình
Có mệt không?

Biên Hòa, ngày 5 tháng 12 năm 2012

Standard

Leave a comment